Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Chuyện Đời Thằng "NÓ" Phân 2

TÍnh hậu đậu



-Qua một ngày học không mấy vui, cũng như mọi ngày nó đạp xe hộc xì bơ..trên đường về
cót két, cót két..con cò bé bé..nó nó đậu cành tre đi không hỏi mẹ biết đi đường nào-nó hát
ôi chao! cái xe nó cũ quá rồi, kèm theo tiếng kêu của xe, thì rùng rợn hơn là tiếng hát của nó ấy chứ..bạn có nghe thấy nó hát không? con cò bé bé như ai vậy..nó cũng đâu còn nhỏ nữa đâu..bất kì khu vực nào..không phân biệt là có lý tưởng hay tốt đẹp nó cứ buông đại vài câu đâu đó..tiếng hát của nó thật kinh khủng và sến..có thế nói là chết chóc ấy chứ khi nó cất tiếng có thể giết  chết bao nhiêu tâm hồn thơ mộng như tôi nè (cười).. đặc biệt là những bài hát của con nít khi nó hát con nít cũng phải khóc đó bớt giỡn đi,chắc nó dâng trào cảm xúc quá trớn đó mà, nói thật với bạn. nhắc tới thôi tôi cũng sợ ồi..người ta nói hát hay không bằng hay hát, đúng với trường hợp nào thui..chứ riêng nó tôi không chịu được âu....nhưng kì lạ thay ngày nào không được nghe tiếng nó hát thì lại thấy ngày đó sao sao ý.chắc tại quen rồi nhể..
-HẢ!!!!(há hốc miệng)
-rầm! kẹt kẹt kẹt (tiếng bánh xe quay)..Á!! mẹ nhà nó đau quá..tiên sư thằng nào để cục đá giữa đường vậy trời?má nó.. (nó vừa nói vừa rên) ui za.. đau quá!!
thấy chưa? các bạn thấy chưa? cho nó chừa cái tật.. vừa chạy xe vừa hát à con..lại còn nhìn mây nhìn gió nèk..mà không biết nó có làm sao không nữa. tôi cũng cảm thấy cú đó chắc nó thốn lắm đây..ơ mà! trời đất ơi? hôm nay nó dám chửi thề nữa chứ! chậc chậc nó khác hẳn rồi..tính nó dạo này kì quái quá..không hay rồi có khi nào nó trở lên hư hỏng không đây (buồn). xì!!! mà thôi chắc không phải đâu..chắc nó còn ức cái dụ trên lớp đây mà..với lại cú đó đau lắm ai mà chịu được cảm xúc của mình chứ? mình suy nghĩ quá nhiều rồi..lại xem nó thế nào cái đã
-(nó ráng đứng dậy) ...bệch!...trong lòng bực tức ném cái cặp trên vai nó xuống đất
-rầm..rầm ầm!!( nó giơ chân đạp tới tấp chiếc xe tới tấp)..miệng thì cứ sít sa đau đớn..
nó không làm chủ được mình rồi..cái xe nó có tội gì chứ? nó thiệt là!!
-kệch..cọt kẹt cọt kẹt..cọt kẹt-(nó dắt xe về)
á ha! nó làm bùn cười quá đi! bày đặt như ai vậy..sao không dục xe ở đó ùi về lum đi..còn tỏ vẻ đạp đạp mấy cái đồ! nó thì vẫn mãi là nó thui..dám bỏ xe đó về mới hay..chứ làm vậy ai chả làm được (cười) nhưng mà nó về là mừng ùi..chứ cứ đứng đó mà đạp cái xe..thì què cha cái giò thì tội cái thân thôi..hi...
bíp bíp( tiếng xe hơi đằng sau nó)..có tiếng vọng ra..
-ê thằng bâầnn? xe mày đẹp vậy..bán không tao mua-(thằng bạn học cùng lớp với nó..nhà giàu..chuyên làm trò cười nó trong lớp..nó rất ư ghét thằng này..tên nó là Kid)
-nó vừa cúi mặt vừa dắt xe..trong lòng nó rất nóng nhưng cứ im thin thít k nói gì hết..?
tính nó rất ư là tự ái..lên mấy thằng thuộc thể loại giàu mà khinh mấy thằng nghèo như nó thì nó k bao giờ ưa..lên không thèm nói chuyện..bởi cái giọng của thằng đó nghe ai mà ưa nổi chứ..thấy mà ghét...
-tao biết mày lâu nay bị câm phải không..hèn gì..k nói chuyện..đúng là thằng bần-Kid(miệng không ngừng cười chế diễu) sao nào..! cái xe mày tính đem về sửa hả..hay vào tư râu thế(tiệm thu mua phế liệu) tao nghĩ..mày đem về cũng không có tiền sửa đâu..hay đem quang mẹ nó xuống ruộng yk..ùi tao đưa cho mày ít tiền.ui đi về cho dễ!! chứ mày đem về bán cũng không bằng tiền tao đưa đâu thằng ngu à!!
cái giọng của kid, sao nó có thể chịu nổi được chứ..nó hôm nay khác quá..nó biết nhịn khi nào vậy ta..ờ ờ!! sít quên lâu nay nó vẫn im vậy mà..nói gì đi chứ..nhanh lên
-hư..( nó cười khinh bỉ).. ủa mày nhiều tiền lắm hả!!
a! nó nói rồi,nhưng mà hơi ít,sao nó từ tốn quá: ít ra nó phải chửi thằng kid chứ! sao lại thế..thằng này hay thế..
-(kid tỏ vẻ bực tức khi không làm nó tức được bèn nói) á ha: mày chịu mở miệng ùi à bần: tao tưởng mày bị câm thật ùi chứ??? mày nói đúng tao nhiều tiền lắm..
-(nó lại cười  đểu và nói) chả qua tao không thích nói chuyện với một thằng như mày, tao đâu có rảnh..
-(kid ngạc nhiên) đù đù!! thằng này khá.. vậy giờ mày k rảnh vì dắt cái bủn xỉn của ông già mày mua cho mày đó hả..bán cái rác rưởi cho tao rỗi..rồi tao bố thí cho ít tiền để mua xe đạp mới..mày thấy sao haha( lại cười đểu)
-( nó im lặng k nói gì)
-cùng lúc đó:reng reng!!! alô (điện thoại thằng kid) dạ dạ..ừ ừ..(bố nó gọi) thôi nha thằng bần! tao không rảnh mua xe mày nữa đâu ráng mà dắt về ùi kêu ba mẹ mày bán nhà đi sửa xe nhé..k đủ tiền xửa thì qua nhà tao, tao cho mượn hay xin tao cũng được phải thành tâm thành ý một chút nha!!!  hahaha bye bye(kid cười đểu)
vù vù..chiếc xe hơi từ từ lướt qua ùi lên ga xả khói trước mặt nó..
nó cảm thấy rất bực bội khi để thằng kid nhìn thấy bộ dạng nó dắt xe hư..rầm rầm!!( nó lại đạp cái xe) chắc nó ức chế lắm đây..người ngoài nghe thấy còn ức chế huống chi là nó....
nó vừa đi vưa nhớ lại ngày xưa..nhà nó cũng khá..cũng đâu tới nỗi như bây giờ..bà nó mắc bệnh lạ..chữa trị rất tốn nhiều tiền..nhưng cũng chẳng đỡ hơn được chút nào..thời gian nào có tha cho gia đình nó chứ..mất hết tiền bạc nhưng cũng lấy đi người bà mà nó yêu thương nhất.nỗi đau trong nó vẫn còn khắc sâu..ngày mà nó nhìn thấy bà lần cuối nó đau biết chừng nào..nó ngày càng trở lên cục tính và im lặng hơn trước..đó là cái buồn lớn nhất từ trước tới giờ trong nó..khi nó phải chịu cảnh mất người thân.. mà thôi nhắc chi lại chuyện đó nữa chứ..buồn thì vẫn là buồn thôi..nó thế nào rồi.....
-nước mắt lại rơi trên má nó..cứ nghĩ đến bà nó lại khóc..hix hix.. lặng thầm một mình đong đếm bao nhiêu u sầu..đợi chờ một người nay..về đâu (nó hát)
nó lại cất tiếng hát..công nhận lúc này mà nó còn có tâm trạng để hát hay thật đó, lúc nước mắt rơi cũng có thể hát được chắc nó k hát nó không chịu nổi quá..thấy nó hát vậy chứ cái khuôn mặt của nó giấu làm sao dk cảm xúc của nó chứ..chậc chậc...
- haha đời vẫn là đời nhưng ta vẫn là ta..đời bỏ ta nhưng ta không bỏ đời ( nó cất giọng nói)
-..hahaha  (nó cười to)
nó nói gì vậy trời...nó toàn nói nhảm một mình. có lẽ nào nó bị khùng không vậy..chắc lại tương tư cái gì rồi...ư mà nó về tới nhà rồi kìa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét